
Nhưng ngày nay, với cơ chế chuyên nghiệp hóa, phần lớn các CLB được tư nhân hóa hoàn toàn (Topenland Bình Định, Becamex Bình Dương, Đông Á Thanh Hóa…). Họ có thể bán suất V.League, đổi tên, chuyển địa điểm như một loại "tài sản kinh doanh"; Mua bán cầu thủ tự do, tùy vào khả năng tài chính của ông bầu, nhà tài trợ, không còn bị ràng buộc “chỉ đá cho quê hương”.
Vì thế, tính "địa phương" giờ đây chủ yếu nằm ở cái tên đội bóng và sân nhà - chứ không còn phản ánh bản sắc hay tài sản công cộng như trước.
Địa phương có nên đầu tư, khen thưởng, tự hào?
Việc địa phương dùng ngân sách công để hỗ trợ, khen thưởng đội bóng thuộc sở hữu tư nhân, trong khi đội đó chỉ “thuê chỗ” và không có nghĩa vụ cộng đồng là không hợp lý.
Người dân chịu gánh nợ công, cắt giảm an sinh nhưng lại thấy tiền chi hàng tỉ cho đội bóng doanh nghiệp - điều này dễ gây phản ứng xã hội và mất công bằng phân bổ ngân sách.
Địa phương chỉ nên đóng vai trò hỗ trợ hành chính, pháp lý, tạo điều kiện môi trường kinh doanh - chứ không bao cấp, rót tiền.
Khi bóng đá đã bước vào quy luật thị trường, cần dứt khoát không dùng tiền ngân sách để chạy theo cảm xúc thể thao; Không đồng nhất thành tích của đội bóng chuyên nghiệp với thành tích chính trị - hành chính của địa phương.
Trong cơ chế bóng đá chuyên nghiệp, đội bóng là tài sản, thành tích của doanh nghiệp, không còn là biểu tượng của tỉnh, thành phố. Sự khen thưởng, tôn vinh hay rót ngân sách vào các CLB cần được xem xét lại trên nền tảng luật pháp, công bằng và hiệu quả đầu tư công.
Cre: Trần Quang Đại