428600176-783464257147395-3057156739972831479-n-1708313559.jpg

Bên cạnh đó, khi chúng tôi check VAR, thấy rằng bài hát do A Páo nói tự mình sáng tác, lại có tên và những khổ đầu rất quen. Đây là bài thơ của anh Phan Quang Phóng gửi Trang Nghệ An, đăng 8 năm trước?

Cre Nghệ An

428602743-1064143134861120-3021841620498063761-n-1708314961.jpg
Tác giả Phan Quang Phóng đăng tải nội dung. Ảnh chụp màn hình

LÀM DU XỨ NGHỆ

Tác giả: Phan Quang Phóng

Em còn nhớ, nhớ lắm những ngày đầu
Theo chưn anh về mần du xứ Nghệ
Tiếng Nhật, tiếng Anh có bằng cất để
Răng tiếng quê mình khó học rứa anh ơi!
Đi ra đường cụng chào hỏi mọi người
Mà miệng mồm cứ suốt ngày há hốc
Chị hàng xóm nói mua dầu “vo trốc”
Dì nhà bên kể chuyện “bứt cỏ tru”.
Em vận tròn bổn phận của con du
Chỉ có cấy là tiếng quê chưa sọi
Cứ ra đường nghe chuyện người ta nói
Túi về nhà bắt anh giảng tận khuya.
Nhớ có lần mệ với anh chưa về
Em dọn cơm vì sợ cha quá bựa
Cha đưa tay “Bới cha lưng đọi nựa”
Em nghe nhầm bê đọi rửa rất ngoan.
Hay bựa trưa thấy cha bước vội vàng
Nói lên coi, mệ bắt dam trên đội
Em quáng quàng mệ mần chi nên tội
Mà tại răng họ bắt giự hả cha?
Mới đó thôi mà năm năm trôi qua
Em cụng quen với miền Trung nắng gió
Thi thoảng anh lại thì thầm nói nhỏ
Mai anh tìm trấy “trốc gúi” về cho.
Cười rất tươi em nhớ thụa hẹn hò
Bánh “khu mấn” cụng bao lần anh hứa
Bánh “cu trứt” và còn nhiều cấy nựa
Mấy tháng ròng em mới biết là chi.
Nếu lại được thêm một lần bước đi
Em theo anh về Miền Trung xứ Nghệ
Về mần con du của cha, của mệ
Mần vợ hiền anh nựa, được không anh?!