Chọn bình yên cho lòng mình

Trong cuộc sống, có những lúc ta cứ nghĩ rằng phải nhìn thật rõ, hiểu thật sâu thì mới có thể sống đúng, sống trọn. Nhưng càng trưởng thành, ta càng nhận ra: không phải điều gì cũng cần nhìn đến tận cùng, không phải chuyện gì cũng cần truy xét nguyên do, và không phải người nào bước ngang đời mình cũng nên giữ lại. Có những lúc, biết giả vờ không thấy, biết nhẹ nhàng quay lưng, biết buông tay đúng lúc, mới là cách giữ cho tâm hồn bình yên.

nhung-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-binh-yen-1677343188175472033042-0-81-480-849-crop-1677343307331835164185-1762785104.webp

1. Có những việc càng nhìn rõ, càng thêm muộn phiền

Xã hội càng hiện đại, con người càng dễ rơi vào trạng thái mệt mỏi bởi những điều tưởng như nhỏ bé. Một câu nói vô tình, một ánh mắt thoáng qua, một sự so sánh không đáng… Tất cả đều có thể khiến ta suy nghĩ mãi không thôi. Ta quen với việc phân tích, soi xét, tự hỏi "Tại sao?", "Ý họ là gì?", "Mình đã sai ở đâu?". Rốt cuộc, ta chỉ khiến bản thân thêm nặng nề.

Thực ra, cuộc sống không đòi hỏi ta phải nhìn thấu tất cả. Biết ít một chút, đôi khi lại là hạnh phúc. Cố hiểu hết lòng người chỉ khiến ta thêm tổn thương, bởi lòng người vốn không phải điều gì có thể nắm bắt được trọn vẹn. Có người cười với ta nhưng lòng không hướng về ta. Có việc tưởng như đơn giản, lại ẩn sau vô số tầng ý nghĩa mà ta không có nhu cầu phải giải mã.

Bình yên không phải là biết tất cả, mà là biết chọn điều cần biết.

Tự do không phải là hiểu sâu điều gì, mà là không bị ràng buộc bởi điều không đáng.

Trong nhiều trường hợp, giả vờ không thấy mới là cách sống khôn ngoan. Không phải né tránh, mà là giữ cho tâm mình một khoảng trống để thở.

2. Có những lời càng nghe nhiều, lòng càng mỏi mệt

Trong đời, điều làm ta tổn thương sâu nhất không phải lúc nào cũng đến từ hành động, mà nhiều khi đến từ lời nói. Lời đồn đại, lời mỉa mai, lời phán xét – chúng len vào tai rất dễ, nhưng ra khỏi lòng lại rất khó. Người ta không tiếc lời để nói về người khác, nhưng chính ta lại thường quá dễ để người khác ảnh hưởng đến tâm mình.

Thế giới này luôn có người thích bình phẩm. Hôm nay họ bảo ta hiền lành quá, ngày mai họ lại nói ta giả tạo. Hôm nay họ khen ta tài giỏi, ngày mai họ có thể bảo ta kiêu căng. Nếu ta cố sống theo cách người khác muốn, thì cuối cùng sẽ đánh mất chính mình.

Lời người là gió thoảng.

Lòng mình mới là nơi để ta trú ngụ.

Học cách bỏ ngoài tai những lời thị phi không phải là vô tâm, mà là biết bảo vệ tâm hồn. Bởi ta không thể điều khiển miệng đời, nhưng ta có quyền chọn thứ gì được bước vào trái tim mình.

Khi ta dừng lại việc cố giải thích, ta sẽ nhẹ nhàng hơn.

Khi ta dừng việc tranh luận đúng – sai, ta sẽ rộng lòng hơn.

Khi ta im lặng trước điều không đáng, ta sẽ trưởng thành hơn.

3. Có những người gặp rồi chỉ thêm đau, không gặp lại là tốt hơn

Trong cuộc sống, có người xuất hiện để cho ta niềm vui, có người đến để trao ta bài học, và có người chỉ đơn giản đi qua. Không phải tất cả những ai ta từng yêu thương, từng đặt kỳ vọng, từng trao niềm tin đều có thể đồng hành cùng ta đến cuối cuộc đời.

Có người khiến ta mỉm cười khi nhớ lại;

Có người khiến ta đau đến mức không muốn nhắc tên.

Nhưng dù là ai, họ đều đã hoàn thành một vai trò nào đó trong hành trình trưởng thành của ta. Có người cho ta biết thế nào là chân thành. Có người khiến ta hiểu giá trị của tự tôn. Có người dạy ta sức mạnh của việc buông bỏ.

Giữ một người không thuộc về mình chỉ khiến hai bên mệt mỏi.

Bám vào một mối quan hệ đã không còn hơi ấm chỉ khiến lòng thêm lạnh.

Nếu ai đó muốn rời đi, hãy để họ đi.

Nếu một mối quan hệ khiến ta kiệt sức, hãy biết dừng lại.

Bình yên đôi khi không phải là có ai đó ở bên, mà là không có ai làm mình đau.

4. Học cách chọn điều xứng đáng để giữ

Cuộc đời không dạy ta gom góp, mà dạy ta chọn lọc. Ta không cần mang theo tất cả mọi thứ đã từng chạm đến đời mình. Điều quan trọng không phải là ta biết bao nhiêu, nghe bao nhiêu hay gặp bao nhiêu, mà là ta chọn giữ điều gì.

Giữ người khiến ta an lòng.

Giữ lời khiến ta mạnh mẽ.

Giữ việc khiến ta ý nghĩa.

Còn lại, buông bỏ.

Đừng cố giữ một mối quan hệ đã rạn nứt chỉ vì kỷ niệm.

Đừng cố nghe lời thiên hạ chỉ vì sợ người khác nghĩ sai.

Đừng cố soi xét từng việc chỉ vì muốn tỏ ra mình hiểu nhiều.

Bình yên không đến từ việc ta kiểm soát, mà đến từ việc ta chấp nhận.

5. Khi biết chọn bình yên, đời sẽ nhẹ đi rất nhiều

Khi ta biết mỉm cười trước điều nhỏ nhặt, biết bỏ qua điều không đáng buồn, biết trân trọng điều đang có – tâm sẽ tự khắc an. Cuộc sống vốn nhiều sóng gió, nhưng bên trong ta có thể là biển lặng. Đó là sự bình yên mà ai cũng khao khát.

Hạnh phúc thật ra không nằm ở chỗ ta có bao nhiêu, mà ở việc ta nhẹ lòng với những điều mình có.

Ngày ta ngừng so sánh bản thân với người khác, là ngày ta tự do.

Ngày ta thôi bận lòng với chuyện không thuộc về mình, là ngày ta trưởng thành.

Ngày ta biết đặt sức khỏe tinh thần lên trên mọi thứ, là ngày ta sống thật với chính mình.

Bình yên không phải là trốn chạy cuộc đời, mà là học cách sống giữa đời mà không để đời làm mình tổn thương quá nhiều.

Khi lòng nhẹ, đời sẽ nhẹ.

Khi lòng an, đời sẽ an.

Kết

Cuộc đời không cần ta phải mạnh mẽ đến mức không biết đau.

Chỉ cần ta biết chọn điều xứng đáng để giữ, và dũng cảm buông điều khiến ta tổn thương.

Giữ lại điều tốt, buông điều phiền.

Giản đơn thế thôi, mà là cả một hành trình.

Trung Anh

Link nội dung: https://webcongdong.vn/chon-binh-yen-cho-long-minh-a22989.html