
Những câu nói ấy tồn tại bền vững cùng thời gian, như thể chúng là kết tinh của kinh nghiệm sống và đạo lý ứng xử mà cộng đồng muốn gửi gắm. Trong số đó, cụm từ “Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan” xuất hiện nhiều trong các cuộc đối thoại liên quan đến tình cảm, ứng xử nơi học đường, bạn bè và công sở. Câu nói này thường được dùng với hàm ý khuyên nhủ người nghe nên thận trọng trong mối quan hệ với ba nhóm người có vị trí đặc biệt trong đời sống xã hội.
Thế nhưng xét về mặt ngôn ngữ, cụm từ này không đủ cấu trúc để xác định ngay nó là thành ngữ hay tục ngữ. Nó chỉ gồm ba cụm danh từ đứng cạnh nhau, không có động từ, không có phán đoán trực tiếp, cũng không hàm chứa hình ảnh ẩn dụ hay cấu trúc nghệ thuật rõ rệt. Tuy nhiên, trong đời sống nhiều người vẫn mặc nhiên xem đó như một tục ngữ mang tính khuyên răn.
Điều này đặt ra câu hỏi: Vì sao cụm từ đơn giản như vậy lại có sức ảnh hưởng sâu rộng đến cách ứng xử của nhiều thế hệ?
1. Ba đối tượng – Ba mối quan hệ xã hội đặc biệt
Trước hết, cần nhìn rõ ba khái niệm xuất hiện trong cụm từ:
Con thầy: ở đây là “thầy” theo nghĩa người dạy học, người truyền tri thức, truyền đạo làm người. Trong truyền thống Á Đông, quan hệ thầy – trò được đặt gần ngang hàng với quan hệ cha mẹ – con cái. Học trò tôn kính thầy không chỉ vì tri thức mà còn vì cái nghĩa, cái ơn. Do đó, “con của thầy” không chỉ đơn giản là một cá nhân, mà còn là hiện thân của tình nghĩa thầy trò thiêng liêng ấy.
Vợ bạn: “bạn” ở đây không phải là bạn xã giao thông thường, mà là bạn tri âm, tri kỷ, cùng chia sẻ buồn vui, tin tưởng nhau. Vợ của bạn chính là người mà bạn ta dành tình yêu, sự che chở và trách nhiệm gia đình. Đụng chạm đến đối tượng này không chỉ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình người khác mà còn phá vỡ niềm tin và đạo lý tình bạn.
Gái cơ quan: cụm từ chỉ những phụ nữ làm việc cùng trong một môi trường, có giao tiếp hằng ngày, có sự quen biết thường xuyên. Quan hệ nơi công sở vốn có ranh giới rất nhạy cảm giữa “tình cảm thuần khiết đồng nghiệp” và “quan hệ tình cảm riêng tư”. Bất kỳ sự vượt rào nào cũng dễ bị phát hiện, đồn thổi, suy diễn, gây xáo trộn tập thể.
Như vậy, cả ba đối tượng đều liên quan đến những mối quan hệ xã hội được bảo vệ bởi chuẩn mực đạo đức và sự tín nhiệm: tình thầy trò – tình bạn – quan hệ đồng nghiệp. Chỉ cần một sự lệch chuẩn nhỏ cũng có thể làm lung lay nền tảng đạo lý hoặc ảnh hưởng xấu đến danh dự và vị thế của một người trong cộng đồng.
2. Có phải đây là điều “cấm tuyệt đối”?
Nhiều người khi nghe câu nói trên liền đồng nhất nó với một tập hợp điều cấm kỵ, cho rằng phải tránh tuyệt đối ba đối tượng ấy, đặc biệt là trong chuyện tình cảm. Tuy nhiên, nhìn sâu hơn, điều này không hoàn toàn chính xác.
Trong ba nhóm đối tượng ấy:
Chỉ có “vợ bạn” là điều cấm tuyệt đối.
Tán tỉnh hoặc có quan hệ tình cảm với vợ của bạn thân là hành vi xâm phạm nghiêm trọng đạo đức xã hội. Điều đó không chỉ phá hoại gia đình người khác, mà còn đạp đổ giá trị trung thực và lòng tin – nền tảng của một tình bạn.
“Con thầy” không phải là điều cấm, nếu mối quan hệ trong sáng, tiến tới kết hôn, được xây dựng trên sự trân trọng.
Thậm chí, nhiều thầy cô còn xem việc học trò yêu và nên duyên với con mình là nhân duyên đẹp, vừa là cơ hội xây dựng gia đình, vừa gắn kết tình nghĩa thầy trò thêm sâu sắc.
“Gái cơ quan” cũng không phải điều cấm tuyệt đối, nếu cả hai độc thân và chuyện tình cảm diễn ra lành mạnh, văn minh. Trong thực tế, không thiếu cặp đôi nên duyên từ đồng nghiệp, từ cùng phòng ban, cùng dự án. Hôn nhân công sở là điều bình thường.
Trong vở kịch Tiền tuyến gọi (tác giả: Giáo sư Trần Quán Anh, dựng phim năm 1969), Giáo sư Nghị còn tha thiết mong bác sĩ quân y Lê Khiêm nên duyên cùng con gái mình – Hương Giang. Ở đây, mối quan hệ “thầy – trò” và “cha – con” hòa hợp để vun đắp một mái ấm đầy yêu thương và trách nhiệm xã hội. Điều này cho ta thấy: không phải cứ “con thầy” là phải tránh.
3. Vậy hàm nghĩa thực sự của cụm từ là gì?
Điều mà dân gian muốn nhắn gửi qua cụm từ này không nằm ở sự cấm đoán mà nằm ở lời nhắc nhở về sự thận trọng trong ranh giới tình cảm.
Nói cách khác:
Không phải tránh xa, mà là biết giữ mình.
Khi đã có gia đình, hoặc khi đang ở trong bối cảnh dễ gây hiểu lầm, người đàn ông cần hiểu giới hạn:
Với con thầy, nếu không giữ chừng mực, dễ bị hiểu sai thành lợi dụng quan hệ để trục lợi hoặc dễ làm tổn thương uy tín thầy.
Với vợ bạn, chỉ một hành động thiếu sáng suốt có thể phá vỡ một tình bạn, thậm chí gây ra đổ vỡ hôn nhân, làm tổn thương sâu sắc nhiều phía.
Với gái cơ quan, tình cảm thiếu kiểm soát rất dễ dẫn đến lời đồn, ảnh hưởng đến không khí làm việc, thậm chí tác động đến tiến trình thăng tiến, đánh giá nghề nghiệp.
Từ đó, ta có thể xem “Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan” như một dạng tục ngữ kinh nghiệm ứng xử, dù cấu trúc câu không hoàn chỉnh theo kiểu tục ngữ. Giá trị của nó nằm ở hàm nghĩa xã hội, chứ không nằm ở hình thức ngôn ngữ.
4. Đạo đức và lòng tự trọng – cái gốc của mọi mối quan hệ
Điều đáng nói không nằm ở việc tình cảm xảy ra với ai, mà nằm ở tư cách của người trong cuộc:
Một người biết giữ đạo đức sẽ cân nhắc trước khi hành động.
Một người có trách nhiệm sẽ không để cảm xúc cá nhân gây tổn thương người khác.
Một người có bản lĩnh sẽ biết điểm dừng.
Trong đời sống hiện đại, nơi mạng xã hội dễ dàng khuếch đại mọi lời đồn, ranh giới giữa chuyện riêng tư và công khai trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết. Chỉ một phút nông nổi có thể để lại hệ lụy dài lâu: mất danh dự, mất bạn bè, mất uy tín, mất sự bình yên của các mối quan hệ xung quanh.
Vì vậy:
Giữ gìn mối quan hệ với ba đối tượng này chính là giữ gìn nhân phẩm và giá trị của chính mình.
5. Kết luận
Bởi thế, câu nói “Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan” tồn tại không phải để răn cấm một cách cứng nhắc, mà để nhắc nhở về sự tỉnh táo và chừng mực trong việc xây dựng và duy trì các mối quan hệ xã hội.
Họ đều là phụ nữ.
Họ đều đáng được tôn trọng.
Nhưng chỉ cần một lựa chọn thiếu thận trọng, mối quan hệ từ đẹp có thể biến thành rắc rối khó lường.
Trân trọng người khác là trân trọng chính mình.
Giữ đạo nghĩa là giữ gốc làm người.
Nguyễn Danh Hòa
Link nội dung: https://webcongdong.vn/con-thay-vo-ban-gai-co-quan-loi-nhac-ung-xu-mang-chieu-sau-van-hoa-xa-hoi-a22984.html